Câu chuyện của TiểuNgọc - Nơi tình yêu bắt đầu!

Chào các Gunner!

Cuối tuần này, hãy cùng Gà Vàng tiếp tục chìm ngập trong không khí tình yêu với câu chuyện rất dễ thương của một Gunner đến từ Gà Bạo Kích. Điều đặc biệt đây là câu chuyện của một Gunner nữ . Hãy xem một nửa còn lại của thế giới chia sẻ nhé các bạn! Lãng mạn và bay bổng hơn rất nhiều đó :)

Tôi chơi Gunny từ khi game mới ra mắt, năm 2009, chơi cùng với mấy trò trên Zing Me. Server đầu tiên tôi chơi là Gà Con, hồi đó lên được cấp 24 là thích lắm, cảm thấy mình hơn nhiều người. Nhưng rồi tôi lại bỏ sang chơi Gà Tre, rồi Gà Chip, Gà Teen, Gà Nòi đua level, nhưng cứ được một thời gian là nản. Đó là những tháng ngày học trung học phổ thông vất vả nên tôi ít có thời gian chơi. Và khi lên đại học, thời gian rảnh rỗi, cuối cùng tôi đã có một điểm dừng chân là gà trăng, vì tôi đã gặp được một người thật sự muốn chơi cùng mình.

Lúc mới chơi, một account nhỏ bé như tôi cứ thầm lặng online và làm nhiệm vụ nhưng không bao giờ hoàn thành được hết. Tôi không nói chuyện với ai, nếu nói là con gái cũng chẳng ai tin tôi. Chơi lâu vậy rồi cũng có một vài người bạn trong guild cùng đi war, đi phó bản. Ngày ấy anh cũng đứng top 3 gà trăng, hùnganhtb, nhưng tôi nào dám nghĩ tới, những người level cao như vậy thường không bao giờ để ý đến level thấp và lực chiến “cùi” như tôi.

Cứ như vậy cho tới lúc sáp nhập với Gà Mưa thành Gà Lãng Mạn, rồi lại sáp nhập với gà Pow thành Gà Bạo Kích, tôi nghe lời bạn rủ sang guild top 1 Gà Pow lúc trước là No1Star, cũng vip 6 không phải hạng “cùi bắp” nên tôi được chấp nhận. Trong guild có nhiều người pro nên tôi vẫn chỉ là một cô bé thầm lặng, đôi khi hưởng ứng đi phó bản, đi "fam" và làm sứ mệnh guild cùng mọi người. Anh cũng ở trong guild này với tôi, nhưng vẫn như thế… những người thuộc “top trên” không bao giờ để ý đến những nhân vật bình thường như tôi. Nhưng tôi đã có chút “bận tâm” tới anh – một người có nickname là tên loài hoa tôi vẫn mơ một ngày được thấy tận mắt, một người luôn hoà đồng, chơi đẹp với mọi người và chẳng bao giờ thấy cãi nhau, chửi nhau với ai…

Tới khi gia nhập group guild trên Facebook thì mọi người mới thắc mắc tôi là ai, là con gái trong guild mà không ai biết? Có lẽ do ít con gái chơi Gunny nên mọi người bắt đầu chú ý đến tôi… TiểuNgọc, em ở đâu? Em bao nhiêu tuổi rồi? Đang học gì ở Hà Nội vậy? Mọi người trong guild lúc ấy mới “làm quen” với tôi, nhưng riêng anh chỉ nói một câu “Tên Ngọc lại làm mình nhớ tới Cơn Gió Lạ ngày trước, cũng tên là Ngọc”. Trong tôi bỗng cảm thấy có gì đó hụt hẫng…

Tôi hay online khuya tới tận 3h sáng vì không ngủ được, và sáng hôm sau lại "nướng" đến 9h. Thời gian hè tôi chỉ đi học thêm tiếng Nhật buổi tối nên cũng rảnh. Cũng một đêm của tôi như thế, gặp một đêm mất ngủ của anh… Tình cờ đi chung một phó bản, và những câu chuyện tình cờ vu vơ… Rồi anh tò mò hỏi về tôi, về cuộc sống, và câu chuyện chúng tôi cứ nối tiếp mãi không dứt. Làm hết phó bản thì đi train châu báu, cứ thế mà đã 4h sáng lúc nào không hay… 

Anh nói chưa bao giờ anh nói chuyện với ai muộn thế này cả, đây là lần đầu tiên và nếu chưa có ai chơi với tôi trong guild thì từ giờ có gì cứ gọi anh. “Từ bây giờ anh chơi với em nhé!”. Tôi hơi bất ngờ, và có gì đó vui vui trong lòng đến lạ. Tối hôm sau tôi lại online và việc đầu tiên là kiểm tra xem nick ai đó có sáng không. Và đôi khi làm xong nhiệm vụ rồi nhưng vẫn online để chờ một dòng thông báo “Bạn bè [...] đã online”, đợi tin nhắn “[...] nói thầm với bạn: em đã làm nhiệm vụ chưa?”. Và tôi với anh hẹn nhau để cùng đi làm nhiệm vụ, cùng đi "fam", đi chiến thần...

Nhiều lần đi war tôi bướng bỉnh không chịu nghe lời làm thua ván đó, tôi nhăn nhó hỏi anh: “Đi cùng em anh có cáu không, em xin lỗi nhé. Hic hic”, nhưng trái với suy nghĩ của tôi, anh chẳng hề giận mà còn cười cười: “Không sao, tại anh kém nên không win được ấy mà”.

Chúng tôi đi cùng nhau, cùng chia sẻ những câu chuyện hằng ngày trong cuộc sống, rồi cùng cười đùa vui vẻ. Đôi khi anh dạy tôi cả góc bắn, lực bắn, cách pow 3 tia trong phó bản nữa, tôi cười hì hì thấy còn nhiều cái mình chưa biết thật, còn anh gọi tôi là "con gà công nghiệp". Và điều đó dần trở thành thói quen lúc nào không hay. Tụi bạn thân rủ tôi đi chơi, tôi lại nói “Tối nay tớ có hẹn trên mạng rồi, không đi đâu”, bọn nó cau có “Con gái gì mà ham chơi game thế”, "Tớ chịu cậu rồi". Có ai mà biết, có lẽ tôi ham một người nên mới không dứt được Gunny như vậy…

Khi công khai bản thân mình cũng có nghĩa là có thêm nhiều mối quan hệ, tôi có nhiều bạn hơn. Đôi khi anh pm tôi mà không thấy tôi trả lời là biết ngay tôi đang chat thầm với một ai đó khác, anh lại có chút hờn dỗi đáng yêu lắm. Rồi vài người trong guild buông lời đùa cợt tôi: "Tiểu Ngọc ơi làm vk anh nhé"..., lần đó anh bỗng lên tiếng “Ngọc là bạn gái tui đó”. Mọi người bắt đầu xôn xao “Thích từ bao giờ vậy?”, “Gái xinh thì ai mà chả thích”,... một số bạn gái trong guild nói “đúng là đàn ông”, “đàn ông ai cũng thế”, “đàn ông chỉ thế thôi”, lại có bạn con trai phản bác “thế chẳng lẽ mình phải thích gái xấu à”… 

Tôi không nói gì, còn anh vội vàng thanh minh “Ngọc ơi không phải thế đâu, anh thích em vì em dễ thương chứ không phải vì em xinh”. 
Tôi không trả lời anh vì trong lòng xáo trộn bối rối không biết phải nói sao. Vừa vui mà lại vừa buồn, vui vì anh nói thích tôi, buồn vì sợ những điều mọi người nói là thật… Trong lòng bức bối, hôm đó tôi kêu bận đi ải viễn chinh với bạn và không đi cùng anh nữa… Anh có vẻ buồn buồn, còn tôi chỉ muốn im lặng.

Hôm sau, tôi cũng không muốn online, sợ mọi người bàn tán, sợ thấy anh, sợ mọi thứ là giả dối… Anh nhắn tin facebook tôi không trả lời. Nhận ra thái độ, anh nói “Nếu em không thích thì anh sẽ không làm phiền em nữa”. Tôi vẫn im lặng. Có thể hiểu "im lặng là đồng ý" không nhỉ? Tôi muốn buông xuôi mọi thứ và chẳng suy nghĩ gì nữa...
Vài hôm sau, anh nhắn tin cho tôi “Anh nhớ em quá, những lời anh nói đều là thật, anh yêu em thật lòng...”. Tôi thật sự bối rối, vỡ oà “Em… cũng nhớ anh”.
Một người ở Bình Dương, một người ở Hà Nội, nghìn trùng cách xa… Nhưng mà… tôi lỡ thích anh mất rồi… Chúng tôi tin một ngày nào đó không xa sẽ gặp mặt nhau, ở sân bay Nội Bài hoặc sân bay Tân Sơn Nhất chứ không chỉ là Gunny… 
Cảm ơn Gunny nhiều lắm, game là ảo nhưng tình cảm là thật. 
Gunny… Nơi tình yêu bắt đầu...

Gửi người con trai có nickname là tên loài hoa Nhật bản em yêu thích - [™HoaAnhĐàoTb™]
๖ۣۜTiểu๖ۣۜNgọc
Server Gà Bạo Kích

P/S: Sắp đến ngày 28/9 - kỷ niệm 1 năm ra mắt máy chủ Gà Trăng, tôi có nên chính thức nhận lời yêu anh?

Một câu chuyện thật dễ thương của Tiểu Ngọc đúng không Gunner! Chúc 2 bạn sẽ thành một đôi và sớm gặp được nhau ngoài cuộc sống.

Các bạn có những câu chuyện hay, những kỷ niệm đẹp của mình với Gunny hãy gửi về cho chúng tôi tại diễn đàn Gunny nhé! Phóng viên Gà vẫn hằng ngày theo dõi những tâm tình của các bạn tại diễn đàn đó!

CLICK ĐỂ CHIA SẺ CÂU CHUYỆN NÀY